Jay Meistrich đã đi dư lịch qua 45 thành phố của 20 quốc gia nhưng bên cạnh đó, vẫn làm việc 50 tiếng mỗi tuần để khởi nghiệp một công ty của riêng mình.
- Chia sẻ về hành trình bỏ việc để khởi nghiệp kinh doanh
- Khởi nghiệp kinh doanh từ 2 bàn tay trắng, bạn cần gì?
Jay Meistrich hiện là sáng lập và CEO của Moo.do, một ứng dụng giúp người dùng lên kế hoạch công việc. Meistrich từng làm việc cho Microsoft và EA vài năm trước khi quyết định xin nghỉ việc để vừa đi du lịch vừa lập ra Moo.do.
Một năm trước, tôi quyết định rời khỏi San Francisco, bán đi tất cả mọi thứ và chỉ giữ lại những gì vừa đủ trong chiếc ba lô du lịch. Tôi đã đi qua 45 thành phố của 20 quốc gia nhưng bên cạnh đó, tôi làm việc 50 tiếng mỗi tuần để xây dựng một công ty của riêng mình. Và tất cả chi phí đó trong 1 năm qua thậm chí còn ít hơn số tiền thuê nhà ở San Francisco.
Du lịch không đồng nghĩa với nghỉ ngơi
Ngày càng có nhiều hơn những “digital nomad” (tạm dịch: dân di cư thời kỹ thuật số) như tôi, những người vốn có lối sống không phụ thuộc vào vị trí địa lý. Chúng tôi là những kỹ sư phần mềm, nhà thiết kế, phóng viên, nhà văn, kỹ sư hay tất cả nhưng ai có chung niềm đam mê với công việc cũng như khám phá thế giới.
Tôi có thể nói rằng sở thích ưa “xê dịch” cũng là một cách vô cùng hiệu quả để phát triển dự án của riêng mình. Tôi đang cố gắng làm việc hết sức để có thể sớm đưa dự án Moo.do của mình cất cánh. Tôi ưa du lịch bởi thật sự thì nó giúp tôi tiết kiệm khá nhiều tiền bạc (nghe hơi lạ phải không?), làm việc hiệu quả hơn và có nhiều cảm hứng hơn so với ngồi ngày này qua ngày khác ở cùng một địa điểm.
Với cá nhân tôi, du lịch là một sự lựa chọn hoàn toàn có trách nhiệm cho công việc, sự phát triển bản thân cũng như tình hình tài chính của cá nhân.
Tôi chỉ tình cờ trở thành một “digital nomad”
Tôi vẫn còn nhớ ngày này 3 năm trước, khi tôi đang chuẩn bị xin nghỉ việc tại Microsoft, chuyển tới San Francisco để bắt đầu dự án của mình, một người bạn đã hỏi tôi: “Tại sao lại là San Francisco khi mà chúng ta có thể làm việc với máy tính ở bất kỳ nơi nào?” Phải nói rằng câu hỏi đó như đánh thức điều gì đó trong tôi. Và sau đó tôi bắt đầu tự đặt những câu hỏi tương tự về một “cuộc sống bình yên” trong thế giới hiện đại ngày nay:
Tôi không thích một công việc hành chính. Tôi thích khám phá thế giới bên ngoài thay vì lãng phí hàng giờ ngồi trong văn phòng thiếu ánh sáng mặt trời và mơ mộng về kỳ nghỉ tiếp theo.
Tôi không thích sự ổn định quá sớm. Tôi muốn trải nghiệm những nền văn hoá khác nhau với những món ăn mới, thay vì mắc kẹt với đồ ăn nhanh và các cửa hàng gần nhà.
Tôi không thích chủ nghĩa vật chất. Tôi không quan tâm tới giá tiền hay kích cỡ của chiếc TV trong nhà. Thế giới ngoài kia rộng lớn và thú vị hơn nhiều những gì tôi có thể thấy từ chiếc TV màn hình rộng đó.
Tôi ghét sự nhàm chán. Kể từ khi được đi tới những địa điểm mới, gặp gỡ những người bạn thú vị và có thêm nhiều trải nghiệm một cách thường xuyên, tôi chưa bao giờ cảm thấy buồn chán kể từ khi bắt đầu chuyến đi của mình. Những sở thích ngày xưa như xem TV hay chơi game cũng đã biến mất tự khi nào.
Tôi cũng chẳng cần một “bucket list” (những điều cần làm trước khi chết) bởi tôi có một danh sách những điều cần làm và tôi đang thực hiện chúng ngay lúc này.
Do vậy, tôi đã quyết định bắt đầu kế hoạch điên rồ của mình. Tôi dành ra 6 tháng rong ruổi khắp châu Á, châu Âu và Australia nhưng mọi thứ đều không như mong muốn của tôi. Tôi chuyển tới San Francisco như đã định bởi tôi đã có một ý tưởng hay ho và điều tôi cần bây giờ là một sư tập trung cao độ để hoàn thành nó. Còn nơi nào để khởi nghiệp tốt hơn Silicon Valley cơ chứ?
Thế rồi tôi nhận ra cuộc sống ở đây quá dễ chịu và thoải mái, chúng khiến tôi cảm thấy nhàm chán và hay bị xao lãng. Trong lần tới New York, khi tất cả bạn bè tôi đi làm, tôi đành phải ngồi làm việc ở một quán cà phê và ngạc nhiên khi thấy mình có thể hoàn thành công việc trong 6 giờ thay vì 12 giờ như mọi khi. Điều tương tự xảy ra trong chuyến đi sau đó của tôi tới London. Tôi nhận ra rằng một địa điểm mới cùng những trải nghiệm mới sẽ khiến mình tập trung hơn cho công việc.
Và vì thế, tôi rời khởi San Francisco cách đây 1 năm và bắt đầu hành trình của mình. Tôi nghĩ mình đã không lầm. Tôi luôn cảm thấy vui vẻ, hứng khỏi, được gặp gỡ và làm việc với những con người tuyệt vời, hiểu hơn về thế giới và quan trọng hơn cả, tôi đã hoàn thành sản phẩm của mình: Moo.do.
Jay Meistrich và đồng nghiệp làm việc trong thời gian ở tại Chiangmai, Thái Lan. Dưới đây là những điều tôi đã học được trong chuyến đi của mình trong suốt 1 năm “di cư” vừa qua:
Du lịch thậm chí rẻ hơn sống ở Mỹ
Bảng dưới đây là chi phí Chi phí sinh hoạt của Meistrich tại San Francisco, Seattle, khi đi du lịch và Bali:
Chắc cũng không cần phải nói nhiều về điều này, trong khi phải bỏ ra gần 5.000 USD để sống tại San Francisco, tôi chỉ cần bỏ ra hơn 1.000 USD cho một tháng thoải mái trong một khách sạn ở Bali. Và đó là chưa kể hầu hết các chi phí của tôi đến từ việc đi lại (vé tàu xe, máy bay), do đó, nếu tôi ở tại những nơi này lâu hơn, chi phí thực ra còn thấp hơn rất nhiều.
Nhiều người thường hỏi tôi “Sao cậu có thể có đủ tiền đi du lịch suốt như vậy?” Tôi biết nói sao nhỉ, tôi thực sự sẽ không chi trả nổi nếu không đi như vậy. Chỉ tính riêng tiền thuê một căn hộ trung bình ở San Francisco đã hơn 3.200 USD/tháng, nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi sẽ chẳng còn đủ tiền để “nuôi” dự án của mình. Nếu không tin, hãy thử đến Chiang Mai, Thái Lan, ở đó thậm chí bạn chỉ cần 640 USD để sống thoải mái trong cả tháng trời.
Du lịch giúp tôi làm việc hiệu quả hơn
Trước đây, mỗi lần tới một thành phố mới, tôi thường dành vài ngày để đi làm hết những gì có trong cuốn Cẩm nang du lịch để rồi sau đó là những chuỗi ngày mệt mỏi và kiệt sức. Tôi nhận ra mình không nhất thiết phải làm vậy. Tôi còn cả một tháng trời ở đây, tôi có thể dành ra một vài giờ mỗi ngày để tham quan và thời gian còn lại để hoàn thành nốt công việc.
Không chỉ vậy, tôi thấy mình bớt được rất nhiều thời gian dành cho những điều không thật sự cần thiết. Ví dụ, khi tôi biết mình sẽ ở Rome trong một tuần, tại sao tôi lại phải phí thời gian cho Facebook thay vì đi ra ngoài và gặp những người bạn mới ở đây.
Và trong lần quay trở lại Seattle để thống nhất với anh bạn đồng sáng lập của mình, tôi thấy hiệu quả công việc của mình lại giảm một cách thê thảm. Internet và TV luôn là kẻ thù số một của tôi chỉ vì chúng hiện hữu ở khắp mọi nơi.
Sau đó, mặc dù du lịch qua 6 thành phố chỉ trong một tháng, tôi vẫn đều đặn làm việc 48 giờ một tuần với hiệu suất công việc cực kỳ cao. Rõ ràng càng làm việc tập trung, tôi sẽ càng có nhiều thời gian để tận hưởng cuộc sống hơn.
Công việc ổn định đã không còn là lý tưởng
Thay vì ngồi một chỗ làm việc cả ngày và chỉ còn lại thời gian rảnh rỗi vào buổi tối, tôi lại thích ra ngoài chơi vào ban ngày và làm việc vào ban đêm. Tôi sẽ dậy sớm hơn khi được đi chơi. Tôi thích làm việc 7 ngày một tuần với giờ giấc linh hoạt và tự thưởng cho mình một ngày phép nếu muốn.
Tôi đã lãng phí rất nhiều thời gian khi làm việc ở văn phòng, vì phải mất thời gian đi lại trong thành phố, cũng như luôn bị vây quanh bởi Internet và TV. Giờ đây tôi làm việc dàn trải cả ngày và dành thời gian giải lao để khám phá cuộc sống xung quanh. Thường thì sau vài giờ làm việc với kết quả kha khá, tôi sẽ giải lao bằng cách đi quanh thành phố thăm thú rồi lại trở về làm việc tiếp. Hoặc nếu gặp phải một vấn đề còn vướng mắc, tôi sẽ ra ngoài đi dạo cho tới khi tìm ra được giải pháp cho nó.
Du lịch làm phong phú thêm tâm hồn
Giờ danh sách bạn bè của tôi đã trải khắp mọi nơi trên thế giới. Cuộc sống của họ rất khác biệt và mang đến những góc nhìn mới mẻ cho mỗi ý tưởng của tôi. Tôi hiểu biết thêm về những vấn đề toàn cầu và điều này chắc chắn sẽ giúp ích cho công việc kinh doanh của tôi sau này.
Chẳng khó để tìm được người đáng để bạn học hỏi. Ở nhiều thành phố lớn, người ta mở ra những không gian làm việc chung, nơi mà những người như tôi có thể gặp gỡ những đồng nghiệp từ khắp nơi trên thế giới và tìm kiếm cơ hội hợp tác. Chúng tôi cùng trao đổi về kinh nghiệm du lịch và làm việc trên các diễn đàn như Reddit hay Nomad Forum, thậm chí còn tổ chức gặp mặt bên ngoài ở nhiều địa điểm trên thế giới.
Lời kết
Tất nhiên, nói đi cũng phải nói lại, việc sống và làm việc như “dân di cư” sẽ chẳng bao giờ dễ dàng và đơn giản đến thế. Sẽ luôn có những rủi ro và khó khăn nhưng những gì mà bạn nhận được còn lớn hơn thế nhiều. Những chuyến đi với chi phí thấp sẽ truyền cho bạn nhiều cảm hứng hơn so với khi ở nhà. Cuộc cách mạng của những “digital nomad” mới chỉ đang bắt đầu nhưng thật tuyệt là tôi có thể đóng góp một phần của mình vào đó.
Theo Doanh Nhân Sài Gòn